Lisa
Thứ Ba, 4 tháng 3, 2014
CÁCH TRỊ HO ĐƠN GIẢN MÀ THẦN DIỆU
" Một số bác sĩ và khoa học gia ở bên Quebec, Canada tình cờ khám phá ra rằng khi bạn bị "ho hành hạ" bất kể là ho phát xuất từ cảm lạnh, cúm, sốt, dị ứng hay ho đã lâu mà không khỏi !...
Buổi tối trước khi lên giường ngủ, bạn hãy thoa dầu nóng ngay dưới gan bàn chân hoặc sau khi xoa nóng bàn chân, các bạn cắt một miếng nhỏ Salonpas dán vao Huyệt Dũng Tuyền và đi vớ thật ấm để ngủ. Sáng hôm sau thức giấc bạn sẽ thấy triệu chứng ho giảm hẳn. Hãy lập lại vài ba lần như thế tối trước khi đi ngủ thì cơn ho của bạn sẽ dứt tuyệt."
Chẳng cần phải đi bác sĩ hay tốn tiền mua các loại thuốc ho ở ngoài thị trường vừa tốn tiền mà còn day dưa lâu khỏi ! Các Bác Sĩ Canada lấy làm ngạc nhiên và đang còn trong vòng nghiên cứu tại sao một sự việc rất đơn giản như thế mà hiệu quả trị được ho một cách bất ngờ ngoài sức tưởng, dứt tuyệt và không còn ho nữa ? "
Thứ Ba, 21 tháng 1, 2014
Mở to mắt nhìn dâu Nhật chăm con
Cách cho con ăn dặm của dâu Nhật nhà tôi đã làm thay đổi suy nghĩ cả khu dân phố.
Niềm vui như được nhân đôi khi cuối năm đó, con dâu tôi hạ sinh được một bé gái vô cùng đáng yêu. Ở nhà, chúng tôi thường gọi cháu là Yuri-chan. Chuyện mẹ chồng nàng dâu vốn trước giờ đã chẳng đơn giản chút nào. Mẹ Việt - dâu Nhật dường như lại càng rắc rối bởi những bất đồng về văn hóa, đặc biệt là trong vấn đề chăm sóc con trẻ. Vốn là một giảng viên Đại học đã về hưu, tôi cũng rất “thức thời” khi thống nhất trong cả gia đình rằng: "Chăm con như thế nào là việc của cha mẹ. Bậc ông bà như chúng tôi có thể quan sát và góp ý thoải mái. Nhưng quyết định cuối cùng, tôi vẫn dành cho con trai và con dâu tôi". Nhờ “mệnh lệnh ban bố” rất đúng đắn đó mà gia đình tôi hiếm khi xảy ra sóng gió trong chuyện chăm con, chăm cháu. Đứng từ góc độ một người mẹ Việt, tôi thấy cách chăm sóc và giáo dục con cái của dâu Nhật nhà tôi có nhiều điểm vô cùng thú vị, đặc biệt là trong cách cho con ăn dặm.

Phương pháp dạy con của dâu Nhật giúp cháu tôi rất chủ động trong việc ăn uống (ảnh minh họa)
Ban đầu, tôi và chồng cũng khá phản đối phương pháp “chẳng giống ai” này. Yuri nhà tôi mới chỉ có 2 cái răng nhu nhú, ăn thế sao dạ dày làm việc nổi? Tuy nói vậy, chúng tôi cũng hồi hộp chờ xem phản ứng của cháu khi ăn dặm. Ban đầu Yuri khá hợp tác, 5 tháng cháu ăn cháo trắng nghiền nhuyễn, 6 tháng bắt đầu ăn hạt vỡ kèm rau hấp mềm, 7 tháng đã có thể ăn cơm nát, rau củ thái to và thịt xay viên tròn... Tôi thực sự ngạc nhiên trước khả năng ăn thô của Yuri. Trong khi cháu những bà bạn tôi vẫn còn đang ăn bột thì Yuri đã có thể nhai rau ráu miếng tempura súp lơ Nhật hay ăn một loáng đã hết bát phở Việt. Con dâu tôi lúc đó mới nhẹ nhàng giải thích: "Con cho cháu ăn riêng từng loại thức ăn như thế sẽ giúp cháu cảm nhận được rõ ràng mùi vị và làm quen tốt hơn với các loại thực phẩm. Ăn được thô, đặc sớm sẽ đa dạng được bữa ăn sớm, khiến trẻ háo hức và có tình yêu với ăn uống". Nhìn Yuri ngồi ăn thun thút mà tôi thấy con dâu mình cũng…có lý ghê.
Tôi đã từng nhìn thấy rất nhiều bà bạn cứ đến giờ chiều là ôm bát bột đi rong cho cháu ăn, rất nhiều bà mẹ nhồi nhét bóp mồm bóp miệng đút thìa cho con, không quản ngại làm 'trò khỉ' hay bật tivi cả bữa để con ăn hết bát bột….khổ sở biết bao. Phương pháp dạy dỗ của con dâu, tôi lại một lần nữa thấy cũng…có lý ghê.
Vậy là, thay vì cứ chiều chiều cầm bát bột ra sân chơi cho cháu vừa ăn vừa nghịch, tôi chỉ việc đợi Yuri hoàn thành bữa ăn rồi ngồi ngắm cháu vui chơi chạy nhảy với chúng bạn. Những bà bạn trong khu dân phố của tôi thì ngạc nhiên và ngưỡng mộ lắm. Họ thi nhau hỏi tôi bí quyết dạy cháu. Lúc ấy, tôi chỉ tủm tỉm mà rằng “dâu nhà tôi dạy con kiểu Nhật đấy các bà ạ”.
19 mẹo dạy con giỏi của người Nhật
Sự kiện: Dạy con Nhà sáng lập Sony Ibuka Masaru đưa ra những lời khuyên cực “đắt” cho bất kì ai muốn dạy con giỏi.
Ibuka Masaru là tác giả của cuốn sách về giáo dục trẻ em nổi tiếng Kindergarten is too late (Đợi đến mẫu giáo thì đã quá muộn). Ông là một trong những nhà giáo dục đã viết ra những cuốn sách tuyệt vời làm thay đổi số phận của rất nhiều con người, giúp ích cho sự tiến bộ của giáo dục Nhật Bản.
Những dòng viết của Ibuka Masaru tuy chỉ ghi rằng dành cho trẻ từ 0-6 tuổi nhưng ngay cả với những bậc làm cha làm mẹ muốn con thành người thì những lời khuyên này vẫn không bao giờ là lỗi thời:
1. Trẻ cần phải được giáo dục ngay từ giai đoạn 0-3 tuổi. Thời kỳ này, bé chủ yếu học và tiếp nhận thông tin bằng khả năng ghi nhớ siêu phàm. Phương pháp của cha mẹ trong giai đoạn này, đó là “lặp đi lặp lại”. Thời kì lặp đi lặp lại ta dạy trẻ những gì thì hãy quan sát để xem trẻ có hứng thú với cái gì, hình khối, hội họa, âm nhạc, sách truyện, ...để từ đó chuyển qua giai đoạn tạo hứng thú cho trẻ.
2. Khi trẻ đang tập trung hay có hứng thú làm gì thì không nên ngắt giữa chừng mà cứ để trẻ làm, dù lúc đó chuẩn bị ăn cơm hay có việc gì.
3. Để tạo hứng thú cho trẻ thì nên khen trẻ hơn là chê, vì nếu ba mẹ chê việc gì trẻ làm thì tự nhiên trẻ sẽ không có tự tin để làm cái đó nữa.
4. Khi khen trẻ thì nên khen là tốt, con đã cố gắng, con giỏi và thể hiện sự hài lòng, vui mừng của mình hơn là việc đánh giá việc trẻ làm là đẹp hay xấu. Nghĩa là chú ý đến quá trình trẻ cố gắng hơn là kết quả mà trẻ đã làm được tốt hay xấu.
5. Tránh dùng những từ ra lệnh với trẻ ví dụ mẹ cấm con..., ăn cơm đi, đi tắm đi, thu dọn đồ chơi vào...mà thay bằng những từ như sao con không... nếu con làm...thì mẹ sẽ rất vui...
6. Nếu trẻ không ăn thì hãy nghĩ cách cải thiện món ăn để phù hợp với trẻ thay vì ép trẻ ăn đến phát khóc.
7. Cha mẹ cùng học với con cái là cách tốt nhất giúp con học hiệu quả. Ví dụ khi cho trẻ xem ti vi thì nên ngồi bên cạnh coi cùng trẻ rồi giải thích cho trẻ thay vì để trẻ ngồi coi ti vi một mình, cùng đọc truyện, cùng chơi...
8. Khi để trẻ trong trạng thái đói sẽ là điều kiện kích thích khả năng thích ứng của trẻ.
9. Không phải lúc nào cũng đáp ứng mọi đòi hỏi của trẻ, mà hãy đẻ trẻ trải qua cảm giác không có được điều mình muốn. Và đừng bao giờ đánh mất quyền và uy nghiêm của một người mẹ đó là con cái phải biết vâng lời và sợ lời mẹ nói. Nếu ta quá nuông chiều và cung phụng trẻ thì uy quyền của người mẹ sẽ không còn, con cái sẽ không còn sợ lời mẹ nói nữa.

Phương pháp giáo dục Nhật Bản được cả thế giới ngưỡng mộ (ảnh minh họa)
10. Khi trẻ hỏi vì sao thì không nên giả vờ bỏ qua mà hãy trả lời. Nếu ta không biết câu trả lời thì hãy thành thực với trẻ và trả lời là để cha mẹ sẽ tìm hiểu sau. Không nhất thiết phải giải đáp cặn kẽ, hãy để câu trả lời sẽ là một kích thích để trẻ muốn tìm hiểu sâu hơn.
11. Học và chơi kết hợp song song chứ không nhất thiết phải phân biệt rõ ràng 2 công việc này.
12. Đối với những khái niệm trừu tượng thì hãy lấy hình ảnh hay tự mình làm ví dụ để minh họa.
13. Hãy chọn những đồ chơi kích thích khả năng sáng tạo của trẻ thì trẻ sẽ không bị mau chán. Ví dụ như chơi ghép hình, lấy cây gỗ để xếp nhà, nặn đất sét, vẽ tranh....
14. Đối với hứng thú của trẻ thì không nên đánh giá cái nào là tốt hơn. Cái nào trẻ tỏ ra có hứng thú ta cũng đều nên ủng hộ hết. Nó sẽ giúp trẻ tự tin, đồng thời đó là cách giúp cha mẹ tìm ra được năng khiếu đặc biệt ở trẻ để có thể giúp trẻ phát huy tối đa khả năng đó.
15. Khi dạy nói cho trẻ thì không nên phân biệt ngôn ngữ trẻ con với ngôn ngữ người lớn, hãy dạy tiếng chuẩn, ngôn ngữ người lớn luôn cho trẻ để sau này không mất công đoạn trẻ chuyển từ ngôn ngữ trẻ con sang ngôn ngữ chuẩn. Ví dụ dạy là “ăn” tốt hơn là dạy từ “măm”.
16. Đừng bao giờ so sánh trẻ với đứa trẻ khác vì như thế sẽ làm chúng mất tự tin, nhút nhát và không muốn cố gắng. Khi có hai anh em (chị em) thì cũng không nên so sánh hai anh em với nhau sẽ làm chúng trở nên không yêu thương nhau.
17. Trong học tập thì hãy ưu tiên dành thời gian dạy đứa lớn thì sẽ hiệu quả hơn. Khi đang chỉ bài cho đứa lớn mà đứa em cũng sà vào muốn làm theo thì hãy khuyến khích đứa em, hãy để đứa em học cùng anh. Hãy chuẩn bị hai bộ dụng cụ giấy bút để đứa em cũng có thể tham gia học hành hay chơi cùng. Đó là phương pháp rất hiệu quả để kích thích tinh thần ham học của đứa em. Hãy để hai anh em cùng chơi với nhau.
18. Khi hai anh em tranh giành đồ chơi thì hãy công bằng với cả hai. Nếu đứa em muốn có đồ chơi là đồ chơi của anh thì hãy nói đứa em xin phép anh để chơi, không nên can thiệp bảo anh hãy nhường cho em.
19. Đừng mua quá nhiều đồ chơi cho trẻ vì nó sẽ làm trẻ chóng chán và giảm hứng thú học hành.
Ibuka Masaru là tác giả của cuốn sách về giáo dục trẻ em nổi tiếng Kindergarten is too late (Đợi đến mẫu giáo thì đã quá muộn). Ông là một trong những nhà giáo dục đã viết ra những cuốn sách tuyệt vời làm thay đổi số phận của rất nhiều con người, giúp ích cho sự tiến bộ của giáo dục Nhật Bản.
Những dòng viết của Ibuka Masaru tuy chỉ ghi rằng dành cho trẻ từ 0-6 tuổi nhưng ngay cả với những bậc làm cha làm mẹ muốn con thành người thì những lời khuyên này vẫn không bao giờ là lỗi thời:
1. Trẻ cần phải được giáo dục ngay từ giai đoạn 0-3 tuổi. Thời kỳ này, bé chủ yếu học và tiếp nhận thông tin bằng khả năng ghi nhớ siêu phàm. Phương pháp của cha mẹ trong giai đoạn này, đó là “lặp đi lặp lại”. Thời kì lặp đi lặp lại ta dạy trẻ những gì thì hãy quan sát để xem trẻ có hứng thú với cái gì, hình khối, hội họa, âm nhạc, sách truyện, ...để từ đó chuyển qua giai đoạn tạo hứng thú cho trẻ.
2. Khi trẻ đang tập trung hay có hứng thú làm gì thì không nên ngắt giữa chừng mà cứ để trẻ làm, dù lúc đó chuẩn bị ăn cơm hay có việc gì.
3. Để tạo hứng thú cho trẻ thì nên khen trẻ hơn là chê, vì nếu ba mẹ chê việc gì trẻ làm thì tự nhiên trẻ sẽ không có tự tin để làm cái đó nữa.
4. Khi khen trẻ thì nên khen là tốt, con đã cố gắng, con giỏi và thể hiện sự hài lòng, vui mừng của mình hơn là việc đánh giá việc trẻ làm là đẹp hay xấu. Nghĩa là chú ý đến quá trình trẻ cố gắng hơn là kết quả mà trẻ đã làm được tốt hay xấu.
5. Tránh dùng những từ ra lệnh với trẻ ví dụ mẹ cấm con..., ăn cơm đi, đi tắm đi, thu dọn đồ chơi vào...mà thay bằng những từ như sao con không... nếu con làm...thì mẹ sẽ rất vui...
6. Nếu trẻ không ăn thì hãy nghĩ cách cải thiện món ăn để phù hợp với trẻ thay vì ép trẻ ăn đến phát khóc.
7. Cha mẹ cùng học với con cái là cách tốt nhất giúp con học hiệu quả. Ví dụ khi cho trẻ xem ti vi thì nên ngồi bên cạnh coi cùng trẻ rồi giải thích cho trẻ thay vì để trẻ ngồi coi ti vi một mình, cùng đọc truyện, cùng chơi...
8. Khi để trẻ trong trạng thái đói sẽ là điều kiện kích thích khả năng thích ứng của trẻ.
9. Không phải lúc nào cũng đáp ứng mọi đòi hỏi của trẻ, mà hãy đẻ trẻ trải qua cảm giác không có được điều mình muốn. Và đừng bao giờ đánh mất quyền và uy nghiêm của một người mẹ đó là con cái phải biết vâng lời và sợ lời mẹ nói. Nếu ta quá nuông chiều và cung phụng trẻ thì uy quyền của người mẹ sẽ không còn, con cái sẽ không còn sợ lời mẹ nói nữa.

Phương pháp giáo dục Nhật Bản được cả thế giới ngưỡng mộ (ảnh minh họa)
10. Khi trẻ hỏi vì sao thì không nên giả vờ bỏ qua mà hãy trả lời. Nếu ta không biết câu trả lời thì hãy thành thực với trẻ và trả lời là để cha mẹ sẽ tìm hiểu sau. Không nhất thiết phải giải đáp cặn kẽ, hãy để câu trả lời sẽ là một kích thích để trẻ muốn tìm hiểu sâu hơn.
11. Học và chơi kết hợp song song chứ không nhất thiết phải phân biệt rõ ràng 2 công việc này.
12. Đối với những khái niệm trừu tượng thì hãy lấy hình ảnh hay tự mình làm ví dụ để minh họa.
13. Hãy chọn những đồ chơi kích thích khả năng sáng tạo của trẻ thì trẻ sẽ không bị mau chán. Ví dụ như chơi ghép hình, lấy cây gỗ để xếp nhà, nặn đất sét, vẽ tranh....
14. Đối với hứng thú của trẻ thì không nên đánh giá cái nào là tốt hơn. Cái nào trẻ tỏ ra có hứng thú ta cũng đều nên ủng hộ hết. Nó sẽ giúp trẻ tự tin, đồng thời đó là cách giúp cha mẹ tìm ra được năng khiếu đặc biệt ở trẻ để có thể giúp trẻ phát huy tối đa khả năng đó.
15. Khi dạy nói cho trẻ thì không nên phân biệt ngôn ngữ trẻ con với ngôn ngữ người lớn, hãy dạy tiếng chuẩn, ngôn ngữ người lớn luôn cho trẻ để sau này không mất công đoạn trẻ chuyển từ ngôn ngữ trẻ con sang ngôn ngữ chuẩn. Ví dụ dạy là “ăn” tốt hơn là dạy từ “măm”.
16. Đừng bao giờ so sánh trẻ với đứa trẻ khác vì như thế sẽ làm chúng mất tự tin, nhút nhát và không muốn cố gắng. Khi có hai anh em (chị em) thì cũng không nên so sánh hai anh em với nhau sẽ làm chúng trở nên không yêu thương nhau.
17. Trong học tập thì hãy ưu tiên dành thời gian dạy đứa lớn thì sẽ hiệu quả hơn. Khi đang chỉ bài cho đứa lớn mà đứa em cũng sà vào muốn làm theo thì hãy khuyến khích đứa em, hãy để đứa em học cùng anh. Hãy chuẩn bị hai bộ dụng cụ giấy bút để đứa em cũng có thể tham gia học hành hay chơi cùng. Đó là phương pháp rất hiệu quả để kích thích tinh thần ham học của đứa em. Hãy để hai anh em cùng chơi với nhau.
18. Khi hai anh em tranh giành đồ chơi thì hãy công bằng với cả hai. Nếu đứa em muốn có đồ chơi là đồ chơi của anh thì hãy nói đứa em xin phép anh để chơi, không nên can thiệp bảo anh hãy nhường cho em.
19. Đừng mua quá nhiều đồ chơi cho trẻ vì nó sẽ làm trẻ chóng chán và giảm hứng thú học hành.
7 "chiêu trò" mẹ nên sử dụng để con làm việc nhà 0
Nếu bạn luôn tự mình đảm nhận mọi việc thì bé cũng sinh tật ỷ lại và không hào hứng giúp đỡ mẹ. Thậm chí, bé còn làm mọi việc hỗn loạn hơn bằng cách tung (ném) đồ vật khắp nhà.
Sau đây là những gợi ý để bé hình thành các kỹ năng làm việc nhà, đồng thời, điều này cũng khiến cuộc sống của bạn dễ chịu hơn:
1. Thách đố: Đặt đồng hồ báo thức, sau đó, bạn thử
thách bé hoàn thành phần việc trước khi đồng hồ đổ chuông; chẳng hạn:
“Đố con xếp 10 cuốn sách lên giá trong vòng 1 phút”. Ngoài ra, bạn có
thể mở rộng yêu cầu: “Con có thể lau bàn trong vòng 5 phút không?”…

2. Thử sức cùng các bé khác: Sàn nhà ngổn ngang đồ
chơi do hai hoặc nhiều hơn hai bé bày bừa, giải pháp lúc này là bạn nên
tâm lý. Trước tiên, bạn đưa cho mỗi bé một chiếc giỏ rỗng, đặt chuông
báo thức sau 2 phút. Tiếp đến, bạn kích thích các bé: “Cho mẹ xem ai sẽ
nhặt được nhiều đồ chơi nhất nào?”. Bạn sẽ phải ngạc nhiên vì sàn nhà
sạch sẽ nhanh hơn bạn mong đợi.
3. Chia nhỏ phần việc: Bạn nên đưa cho bé những lời
chỉ dẫn càng ngắn gọn, đơn giản càng tốt. Bởi vì, bé sẽ bắt đầu chán nản
khi phải nghe: “Con hãy dọn phòng ngủ, sắp xếp đồ gọn gàng trong phòng
tắm, nhặt rác vào thùng rác”. Tốt nhất, bạn chỉ nên nhờ bé một việc cụ
thể với những chỉ dẫn rõ ràng như: nhặt vỏ kẹo trên mặt bàn vào thùng
rác.
4. Tìm ra hoạt động bé yêu thích: Cho dù bé 7 tuổi
nhà bạn đòi rửa bát, bạn cũng nên hướng dẫn và động viên bé thực hiện
điều này thường xuyên (ngay cả khi bạn vẫn phải rửa lại đống bát cho
bé). Nếu bé muốn cầm chổi quét nhà, bạn nên để bé được thoải mái. Bạn
cũng có thể làm cùng bé nếu bé đồng ý.

5. Âm nhạc: Những giai điệu vui vẻ sẽ khiến bé hào
hứng hơn khi được giúp cha mẹ làm việc nhà. Bạn thử vặn to âm thanh và
cùng lắc lư với bé trong lúc lau dọn.
6. Chơi tìm kho báu: Bạn giấu một món phần thưởng
giành tặng bé ở một địa điểm bí mật trong nhà. Sau đó, bạn tiết lộ với
bé rằng, nếu bé hoàn thành tốt phần việc được giao, bé sẽ có được thông
tin tìm quà.
7. Ngắn gọn: Phần lớn các bé không thể duy trì một
phần việc kéo dài hàng giờ đồng hồ nhưng bé có thể hoàn thành tốt 2 phần
việc nhỏ, trong vòng 15 phút. Bạn nên duy trì cho bé thói quen tham gia
công việc nhà với cha mẹ nhưng nên tránh ép bé làm việc quá lâu hoặc
quá thường xuyên. Bạn cũng nên ưu tiên cho bé những phần việc đơn giản,
mục đích để bé luôn thấy hứng thú và không quá mệt khi được trợ giúp cha
mẹ.
Thứ Hai, 20 tháng 1, 2014
Nói gì với người yêu vào giây phút chia tay?
- Cảm ơn anh đã yêu em.
- Cảm ơn anh đã ở bên em những lúc em buồn đau và hạnh phúc.
- Cảm ơn anh đã ôm em thật chặt, em nghĩ sau này, em khó có thể gặp lại cảm giác ấy một lần nữa.
- Cảm ơn anh đã ở bên em trong quá khứ, và trả em về với em bây giờ.
- Cảm ơn anh đã làm em đau thương, giúp em hiểu, thế giới này, chẳng ai trưởng thành được trong những giấc mơ đẹp hoặc lớn lên trong chiếc bánh kem ngọt ngào. Thể nào cũng phải có một ngày, em thực sự bước ra khỏi giấc mơ.
- Cảm ơn anh đã phản bội em, làm em nhận ra rằng, em càng không bao giờ được phép tự phản bội mình.
- Cảm ơn những gì anh không mang được cho em, để em nhận ra, hạnh phúc em sẽ tự tìm tay mình làm ra chứ không chờ ai mang lại.
- Cảm ơn anh đã hết yêu em, làm em bắt đầu học được cách yêu chính bản thân mình.
- Cảm ơn anh đã vứt em ra khỏi mối tình đầu. Em mới can đảm đứng lên bước tiếp, vì thế nào đi chăng nữa, không ai sống mãi trong một thế giới chẳng bao giờ còn thuộc về mình.
=> Hoặc có thể bạn sẽ không nói gì cả. Bạn sẽ im lặng ra đi, vì sau giây phút này, chúng ta sẽ trở thành người yêu cũ của nhau. Sau lưng ta là năm cũ, mối tình cũ, những ngày tháng cũ. Nhưng trước mặt ta là cả một chân trời.
Những người Bạn Cần - NHỚ - đến trong cuộc đời.
1./ Khi gặp được người mà bạn thật sự yêu thương: Hãy nỗ lực giành lấy cơ hội trở thành một nửa của người ấy bởi vì nếu người ấy ra đi, tất cả sẽ không còn kịp nữa.
2./ Khi gặp một người bạn có thể tin tưởng được: Cần giữ quan hệ tốt với người đó vì trong cuộc đời mỗi người, gặp được tri kỷ không phải là điều dễ.
3./ Khi gặp người đã từng giúp đỡ bạn: Nhớ tỏ thái độ cảm kích đối với người ấy vì họ đã mang lại sự thay đổi trong cuộc đời bạn.
4./ Gặp người đã từng yêu bạn: Nên nở nụ cười cảm kích với họ vì đã giúp bạn hiểu thêm về tình yêu.
5./ Gặp người từng ghét cay ghét đắng bạn: Nên cười xã giao với họ vì họ làm bạn trở nên kiên cường hơn.
6./ Gặp người đã từng phản bội bạn: Nên nói chuyện với họ vì nếu như không phải họ, ngày hôm nay bạn sẽ không hiểu biết gì về thế giới này.
7./ Gặp người bạn đã từng yêu: Nên chúc phúc cho họ, bởi vì khi yêu, bạn chẳng đã từng mong muốn họ vui vẻ hạnh phúc đó sao?
8./ Gặp người đi qua vội vàng cuộc đời bạn: Cần cảm ơn họ đã đi qua cuộc đời này của bạn, bởi vì họ là một bộ phận sắc màu trong cuộc sống phong phú và đa dạng của bạn.
9./ Gặp người đã từng hiểu lầm bạn: Hãy nhân thể giải quyết sự ngộ nhận, bởi vì bạn có thể chỉ có một cơ hội này để giải thích mà thôi.
10./ Và hãy cảm ơn một nửa của bạn hiện nay bởi vì người ấy đã yêu bạn, vì bạn và người ấy đang hạnh phúc
HẠNH PHÚC DƯỚI CHÂN
Trên thảo nguyên bát ngát, Cây và Cỏ luôn ở bên nhau, đồng hành và thân thiết. Ngọn cỏ non đẹp dịu dàng như một nàng thiếu nữ đang uốn mình mềm mại với chiếc áo dài tha thướt xanh màu ngọc biếc, giản đơn và quyến rũ...
Cây cao lớn, sừng sững tựa một chàng trai lực lưỡng đang vươn những cánh tay dài chắc chắn, trải rộng tán lá khỏe mạnh ra xung quanh như bao bọc, chở che, như ôm lấy Cỏ vào lòng. Đầm ấm...
Cuộc sống cứ thế lặng lẽ trôi. Đến một ngày trời xanh hửng nắng, gió mát vi vu thổi, những áng mây trắng trôi bồng bềnh, phiêu lãng ở trên cao. Cây mơ màng, đưa mắt ngước nhìn lên phía những vì sao và nghĩ: "Đẹp quá, nơi đó phải chăng là thiên đàng?". Cây quyết định sẽ đi đến đó, quyết định rời bỏ ngọn Cỏ, vươn cao mình lên phía những vì sao.
"Anh đi đâu vậy ?" - Cỏ cất tiếng hỏi khẽ.
"Tôi đi tìm những vì sao hạnh phúc" - Cây lạnh lùng đáp và cất bước ra đi. Cỏ im lặng nhìn theo, cúi đầu không nói. Cỏ ở lại một mình nơi triền đất thảo nguyên rộng lớn, còn Cây thì ngày càng vút cao và những cành lá ngày càng vươn xa. Bởi vì Cây mong một ngày đi đến bầu trời cao. Bởi vì Cây mơ ước một ngày được gặp các vì sao ngời sáng...
Khoảng cách của Cây và Cỏ cũng ngày càng xa hơn...
Cuộc sống lặng lẽ trôi đi. Cho đến một ngày, Cây đã trở thành bậc đại thụ sừng sững giữa thảo nguyên bát ngát nhưng vẫn chưa với được những vì sao cho riêng mình... Cỏ cũng không còn màu xanh nữa mà trở nên vàng úa, và lặng lẽ ở phía dưới cây cao.
Cây bắt đầu mệt mỏi nhận ra rằng mình không thể đi đến cái nơi bản thân vẫn cho là thiên đường hạnh phúc. Cây hối hận nhìn xuống phía dưới. Cỏ vẫn ngồi đó, vẫn đang vui đùa với những cánh hoa, vẫn đang thướt tha cùng muôn loài bướm.
Cây chợt cảm thấy nuối tiếc, hối hận khi hiểu: Hạnh phúc chính là điều mà Cây đã từng có và đánh mất. Cây buồn, nỗi buồn không thể nói cùng ai...
"Cây ở trên đó thế nào?" - Một ngày Cỏ cất tiếng hỏi thăm.
"Mọi thứ ở đây đều tốt. Được làm bạn với Gió và nghe tiếng chim hót líu lo. Cuộc sống muôn màu và rất là vui vẻ" - Cây ngẩng cao đầu trả lời ngọn Cỏ.
"Vậy là Cây đã tìm thấy những vì sao hạnh phúc ?" - Cỏ nhìn Cây hỏi tiếp.
Cây gật đầu đưa mắt nhìn Cỏ rồi khẽ mỉm cười quay đi, ngẩng cao đầu hướng về phía các vì sao lơ đãng. Không phải vì Cây muốn tiếp tục đi tìm hạnh phúc mà đơn giản, Cây đang cố tránh một ánh mắt nhìn. Vì Cây đang nói dối! Vì Cây biết mình cô độc. Vì Gió chỉ đến rồi Gió lại đi. Gió bỏ Cây ở lại và lả lơi thổi mãi chứ không bao giờ dừng lại. Và Chim cũng vậy, Chim không thể ở đó hót mãi cho Cây nghe.
Cây biết Cây là kẻ cô đơn nhưng cái bản tính kiêu căng vốn có đã không cho phép Cây hạ độ cao, thừa nhận sự nuối tiếc. Cây sợ phải xấu hổ, sợ tỏ ra mình yếu đuối. Vì thế, Cây mãi ngẩng cao đầu và không chịu nhìn xuống...
Cuộc sống lại lặng lẽ trôi đi... Cho đến một ngày, Bão đến! Cây đương đầu chống chọi. Bão gào rú, Cây ngả nghiêng rung chuyển. Bão thổi mạnh, Cây bật gốc lung lay. Bão cười, Bão đẩy nhẹ, Cây ngã xuống đổ gục, nằm yên trên thảo nguyên lạnh lẽo... Cây kiệt sức, lịm đi.
Hôm sau Bão hết, trời xanh lại hừng sáng. Cây mở mắt nhìn lên, bầu trời xa vời vợi, nhưng màu xanh của Cỏ thì lại thật gần, và ấm áp.
Cây chết, cỏ mọc xung quanh. Một thời gian sau nơi cây đổ xuống mọc lên một loài cây lạ. Và người ta đặt cho nó tên là cây Xấu Hổ. Một cây Xấu Hổ với cỏ mọc xung quanh.
---------------------------------------------------------
Đôi khi con người ta cứ mải mê lao mình vào cuộc kiếm tìm hạnh phúc để rồi có lúc chợt nhận ra rằng hạnh phúc đang ở ngay dưới chân mình nhưng lại không có đủ can đảm và không đủ dũng cảm để cúi xuống nhặt nó lên.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)